Tủm tỉm cười lượm vỏ dưa khô
Tôi hỏi anh làm chi nên tội
Chân bị xiềng lủng lẳng leng keng
Anh cười cười chẳng nói chẳng rằng
Bẻ vỏ dưa mời tôi một nữa
Tôi lớ ngơ từ chối bâng quơ
Anh khăng khăng làm tôi hoảng sợ
Nín thở chạy một mạch về nhà.
Những ngày sau gặp anh giữa chợ
Tôi đan tâm cố chấp làm ngơ
Mặc cho anh đưa tay huơ huơ